THIỀN NHƠN
kính gởi về quê hương miền trung Việt Nam nơi tôi đã ra đời thời gian 1955 đến 1982, rồi vào mùa hạ 1982 âm
thầm,trón tránh,quẩy quách,tuổi nhục...; hết đường tới lui... tôi ra đi cũng chính là một sự đồng nghĩa của chính nó là
trở về. nằm tại trong lòng quê hương tiềm phục ẩn tàng trong cái thân này...bắt đầu ...ca hát...nói năng...
viết laćh... sự khả tińh diêụ kỳ vào tâm linh khởi dụng,sự tròn đầy linh cảm không sợ hải,khả năng tối hậu gánh
vác hai chữ THIỀN NHƠN trong lòng ngôn ngữ VIỆT...tại sao tâm thức VIỆT bị cuốn hút vào
ngoại lai vô minh phá vỡ uyên nguyên tińh thể ,sự tối hậu trùng hiện toàn vẹn không tánh.
vì sao Mi viết tiêu đề THIỀN NHƠN,âm ngữ THIÊǸ NHƠN được vọng âm tr̀ung lập hiên̉ tḥi hiện tiêǹ trong lòng thâm sâu bất khả tư ngh́i tâm thức VIỆTlà :Dùng THIỀN siêu vược biển KHỖ...
từ 75đến nay...và.mọi tầng lớp trong đại chúng hóa< sỹ nông công thương,giớitu sĩ, người bình dân,...người làm nghề cá... vô tình hay cố Ý cùng một LÒNG buông bỏ ra đi... bất chấp
mọi SỰ...để tìm được TỰ DO băǹg THUYỀN. Một câu hỏi được vọng lên: TẠI sao NÓ là như vậy?... chờ và đợi...Tại sao Mi không thể hiểu được sự ngu suy của chińh Mi? Tại sao Mi không thể hiểu được bản Tâm của Mi?